Quyển 2 – Cổ Sư phụ
Lập trình sư truyền dạy rằng: “Sau 3 ngày mà không được lập trình, đời trở nên vô nghĩa”
Chương 2.1:
Những lập trình viên xưa kia có tiếng huyền bí và sâu sắc. Chúng ta không thể dò hết độ sâu suy nghĩ của họ, và vì thế tất cả những gì chúng ta làm là mô tả vẻ bề ngoài của họ.
Thấu hiểu như con cáo đi ngang qua dòng nước. Cảnh giác như vị tướng quân trên chiến trường. Thân thiện như bà chủ nhà chào đón khách thuê. Đơn giản như khúc gỗ mộc mạc chưa chạm trổ. Hoà trộn như những hốc đen trong hang tối.
Ai có thể biết được những bí mật trong trái tim và khối óc của họ?
Câu trả lời chỉ có trong Đạo.
Chương 2.2
Đại sư Turing từng mơ rằng ngài là một chiếc máy. Khi thức giấc, ngài thốt lên:
“Tôi không còn biết liệu có phải Turing tôi đang mơ rằng mình là một cỗ máy hay một cỗ máy mơ rằng nó là Turing”.
Chương 2.3
Một lập trình viên từ một công ty máy tính rất lớn đi dự một cuộc hội thảo phần và khi trở về thì báo cáo với sếp rằng:”Không hiểu hội lập trình viên làm ở các công ty khác là loại gì nữa? Họ cư xử tệ và chẳng để tý gì đến ăn vận bề ngoài cả. Tóc họ dài và bù xù, quần áo thì nhàu nhĩ và cũ kỹ. Họ làm xấu những bộ cánh bóng bẩy và ồn ào thô lỗ trong suốt thời gian tôi trình bày.”
Sếp bảo rằng: “Nhẽ ra tôi chẳng nên cử anh đi dự hội nghị đó. Những lập trình viên đó sống ngoài vòng của thế giới vật lý này. Họ coi cuộc sống này chẳng đáng giá gì, chỉ là một trùng hợp ngẫu nhiên. Họ đến và đi mà không cần biết tới những giới hạn. Không cần bất cứ sự quan tâm nào, cuộc sống của họ chỉ còn dành cho những chương trình họ viết. Vì sao họ phải quan tâm đến những cư xử xã giao tầm thường chứ?”
“Họ mãi sống trong Đạo.”
Chương 2.4
Một lập trình viên mới vào nghề hỏi Sư phụ:”Đây là một lập trình viên chưa từng thiết kế, làm tài liệu hay kiểm thử những chương trình của anh ta. Và mọi người biết anh đều coi anh ta là một trong những lập trình viên tốt nhất thế giới. Sao có thể vậy được?”
Sư phụ trả lời:”Người lập trình viên ấy đã tinh thông Đạo. Anh ấy đã vượt qua nhu cầu cần có một bản thiết kế; anh ta không còn giận dữ khi hệ thống sập lỗi, và chấp nhận thế giới này như nó vốn có. Anh ấy đã vượt qua nhu cầu cần có tài liệu; anh ấy không còn thiết gì đến việc nếu có ai đó muốn xem mã nguồn của mình. Anh ấy đã vượt qua nhu cầu cần có kiểm thử; mỗi một chương trình anh ấy viết tự thân nó đã hoàn hảo, thanh bình và tao nhã, mục đích tự thân đã sáng tỏ. Thực ra, anh ấy đã bước chân vào sự huyền bí của Đạo”.
Quyển 3 – Thiết kế.
Lập trình sư truyền rằng:
“Quá muộn màng để thay đổi thiết kế khi một chương trình đã đang được kiểm thử.”